Thiết kế Duguay-Trouin_(lớp_tàu_tuần_dương)

Thiết kế của lớp Duguay-Trouin là kết quả của một quá trình bị kéo dài vốn đã bắt đầu vào giữa năm 1919, với tư tưởng xem Ý là đối thủ tiềm năng. Một thiết kế chi tiết (Dự án 171) đã được hoàn tất vào cuối năm 1919, nhưng với thái độ dè dặt đáng kể của Hải quân, Tổng Tham mưu trưởng đã rút lại nó vào tháng 2 năm 1920. Đang khi việc thảo luận vẫn tiếp tục, họ có cơ hội so sánh với những tàu tuần dương của các cường quốc hải quân khác vừa mới đưa vào hoạt động. Những thiết kế của nước ngoài thực sự vượt trội hơn, đặc biệt là về vũ khí.

Vào cuối năm 1920, sau khi xem xét bản sao kế hoạch lớp tàu tuần dương Omaha của Hải quân Hoa Kỳ, bốn thiết kế đ̃a được vạch ra; tất cả đều dựa trên thiết kế lườn tàu của Omaha, với tám khẩu pháo 155 mm mới được thiết kế và bốn khẩu pháo phòng không 75 mm cùng 12 ống phóng ngư lôi. Khác biệt giữa các thiết kế là ở cách bố trí hệ thống động lực và sơ đồ bảo vệ.

Thiết kế C được chọn để được vẽ kiểu chi tiết. Lớp tàu mới sẽ đạt được tốc độ 34 hải lý trên giờ (63 km/h), sử dụng nồi hơi đốt dầu và turbine giảm tốc một tầng, và có một sự bảo vệ tối thiểu với những tấm chắn mảnh đạn cho các khẩu đội pháo. Vũ khí chính là kiểu pháo mới M1920 nạp bằng khóa nòng với cỡ nòng 155 mm, dựa trên một kiểu vũ khí của bộ binh với tầm bắn 26,1 km; trong hoạt động, kiểu vũ khí này tỏ ra chậm chạp. Pháo phòng không 75 mm thuộc kiểu M1922. Việc đặt hàng được tiến hành vào năm 1922 dựa trên căn bản này, bất chấp những nỗ lực kiên quyết nhằm "cải thiện" thêm thiết kế.

Như được dự tính, những chiếc trong lớp Duguay-Trouin tỏ ra nhanh và kinh tế, cho dù có tầm hoạt động hạn chế. Không có chiếc nào với vỏ giáp nhẹ như thế được thử nghiệm trong chiến đấu vớ một đối thủ cân xứng: Primauguet bị mất tại Casablanca trước một đối phương có số lượng áp đảo tuyệt đối.